Tình yêu buồn luôn là chủ đề tốn nhiều giấy mực cho giới văn sĩ từ xưa đến nay. Hãy cùng xem những câu tục ngữ buồn về tình yêu đáng suy ngẫm nhất
Ai bày luật lệ làm chi
Để đôi con dì chẳng lấy được nhau
Ai đi muôn dặm non sông
Để ai chất chứa sầu đong vơi đầy
Ai làm cá bóng đi tu?
Ai làm nước mắt cá thu buồn rầu?
Phải chi ngoài biển có cầu
Em ra em vớt đoạn sầu cho anh
Ai làm cho bướm lìa hoa
Cho chim xanh nỡ bay qua vườn hồng
Ai đi muôn dặm non sông
Để ai chất chứa sầu đong vơi đầy?
Ai làm cho dạ em buồn
Cho con bướm lụy, chuồn chuồn lụy theo
Ai làm cho đó bỏ đăng
Cho lê quên lựu, cho trăng quên đèn
Ai ngờ ra dạ bạc đen
Say bên nhan sắc bỏ bên ngãi tình
Để cho em vò võ một mình
Tương tư khắc khoải, bệnh thất tình đầy vơi?
Trách thân mà lại giận trời..
Ân tình chưa đặng bao lâu
Tằm sao lại bỏ nghĩa dâu hỡi tằm

Anh buồn vì nỗi vân vi
Bạc lộn với chì, đôi chẳng xứng đôi
Anh đi đường ấy xa xa
Để em ôm bóng trăng tà năm canh
Nước non một gánh chung tình
Nhớ ai, ai có nhớ mình hay chăng?
Buồn riêng rồi lại tủi thầm
Một duyên, hai nợ, ba lầm lấy anh
Buồn riêng rồi lại tủi thầm
Hai tay áo vải ướt đầm cả hai
Buồn trông chênh chếch sao mai
Sao ơi, sao hỡi nhớ ai sao mờ?
Buồn trông con nhện giăng tơ
Nhện ơi nhện hỡi còn chờ mối ai?
Chim kêu vườn thị, lâm lụy thêm buồn
Anh đi làm thợ luông tuồng bỏ em
Chữ thiên là trời, trời cao lồng lộng
Chữ địa là đất, đất rộng mênh mông
Chữ hà là sông, sông dài lai láng
Em hỏi anh rày quê quán ở đâu?
Chữ thiên là trời, trời cao lồng lộng
Chữ địa là đất, đất rộng thinh thinh
Nói ra sợ bạn buồn tình
Đêm nằm lụy nhỏ như bình nước nghiêng
Có thương thì thương cho chắc
Có bỏ thì bỏ cho luôn
Đừng theo cái thói ghe buôn
Khi vui thì ở, khi buồn thì đi
Con cá lý ngư sầu tư biếng lội
Con chim xa cành sầu cội biếng bay
Sao hôm còn đợi sao mai
Chồng mà xa vợ hỏi ai không buồn?
Đã buồn lại giục cơn buồn
Mưa đông chưa tạnh, nước nguồn lại thêm
Đã thương nhau thì thương cho chắc
Bằng trục trặc thì trục trặc cho luôn
Đừng như con thỏ đầu truông
Khi vui giỡn bóng, khi buồn giỡn trăng
Đêm khuya thắp chút dầu dư
Tim lan cháy lụn, sầu tư một mình
Đêm nằm lưng chẳng bén giường
Cũng vì một nỗi người thương trao lời
Trao lời mà chẳng trao duyên
Để thương để thảm, để phiền cho nhau
Đêm qua chớp bể mưa nguồn
Đấy vui có biết đây buồn hay không?
Đêm qua chớp bể mưa nguồn
Hỏi người tri kỉ có buồn hay chăng?
Cá buồn cá lội tung tăng
Em buồn em biết đãi đằng cùng ai?
Em buồn vì đã lỡ duyên
Anh buồn vì chẳng được yên gia đình
Gió bên đông, động bên tây
Tuy rằng nói đấy nhưng đây chạnh lòng
Hai tay xách nước tưới trầu
Trầu bao nhiêu lá dạ sầu bấy nhiêu
Khi mưa, khi nắng luôn tuồng
Người buồn lại gặp cảnh buồn trớ trêu
Ngồi buồn chẳng biết trách ai
Trách tằm kia chẳng đoái hoài tới dâu
Dâu kia hết lá vì tằm
Mối sầu biết kể mấy năm cho rồi
Nhớ ai ra ngẩn vào ngơ
Nhớ ai, ai nhớ, bây giờ nhớ ai?
Sầu chi dạ đó kêu van
Sầu em chín chiếc xe loan chở đầy
Sầu đâu mà chẳng sầu đây
Sầu cá dưới nước, sầu cây trên rừng
Cá sầu cá chẳng quật đuôi
Như lan sầu huệ, như tôi sầu mình
Thương ai rồi lại nhớ ai
Mặt buồn rười rượi như khoai mới trồng
Vượn bồng con lên non hái trái
Đoạn sầu này để lại cho ai?